Cụ thể là, ta có thể thấy những tấm biển báo bằng tiếng Anh có mặt khắp nơi trên đường phố Philippines, không chỉ nhằm phục vụ khách du lịch. "Don't block the driveway" (đừng chắn đường), một tấm biển trên đường phố Cebu viết. Một ngôi nhà khác ở vùng nông thôn treo biển "house for sale" (bán nhà) và ai cũng hiểu. Bảng tên công ty, biển báo, biển quảng cáo đều viết bằng tiếng Anh. Mọi người sẽ quen dần và tập phản xạ rất nhanh nhờ tiếp xúc với tiếng anh hàng ngày.
Nếu bạn lên một chiếc taxi ở Manila, có thể bắt gặp người tài xế đang nghe bản tin radio bằng cả hai thứ tiếng Anh và Philippines. Trên TV cũng phát bản tin trong nước, ngoài nước bằng song ngữ. Và đáng chú ý là không hề có phần thuyết minh hay phụ đề tiếng mẹ đẻ khi phát tin tiếng Anh như chúng ta nhìn thấy ở nhiều nước châu Á khác.
Các trường đại học hàng đầu của đất nước này thu hút đông đảo các sinh viên quốc tế theo học có phần nhỉnh hơn các nước phát triển khác như Hàn Quốc hay Nhật Bản. Lý do là tất cả trường này đều dạy bằng tiếng Anh. Nhờ đó, Philippines thu hút một lượng lớn sinh viên đến từ Iran, Libya, Brazil, Nga, Trung Quốc, Nhật Bản. Sinh viên đến đây vừa được sống trong môi trường giao tiếp, học thuật bằng tiếng Anh mà chi phí lại rẻ hơn nhiều so với việc đi du học ở các nước như Anh, Mỹ hay Australia.
Học một ngôn ngữ khác ngoài tiếng mẹ đẻ bắt buộc chúng ta phải có tư duy khác đi, giống như bước chân vào nền văn hóa mới và tạm quên ngôn ngữ dân tộc mình. Xem tiếng Anh như một môn học ở trường là chưa đủ. Các quốc gia châu Á muốn cải thiện trình độ tiếng Anh nên cân nhắc xem tiếng Anh là một ngôn ngữ phổ biến của dân công sở, là phương tiện giao tiếp thay vì chỉ dạy ở trường học.
Xem thêm tại: English Corner
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét